Chớp mắt rồi tháng mười sang, cõng trên vai những tiếng thở dài của độ cuối thu mà gieo rắc nỗi trầm tư lên đầy ngõ phố. Trời đất sắp bước sang những ngày tháng hoa sữa nở rộ, những tháng ngày đón đợt gió mùa đầu tiên...
Tháng mười đẹp một nỗi buồn man mác, mơ màng, dịu dàng của những kẻ cô đơn. Tháng mười âu cũng chẳng khác gì chuyện lứa đôi khi mà đây là thời điểm con người ta nhận thấy mình dang tiếc nuối. Kẻ xa rồi mới biết rất yêu, quên rồi mới chợt nhận ra mình vẫn rất nhớ.
Tháng mười là bản tình ca giã biệt của gã Thu phong trần lãng tử, là tiếng thì thầm đầy kiêu kì và mê hoặc của nàng Đông ru ngủ những con đường.
Tôi không mong tìm được một ai đó yêu mình thật mãnh liệt. Chỉ hy vọng rằng sau này có thể gặp được một người đủ trưởng thành để trân trọng tình cảm giữa chúng tôi.
Tháng mười rồi, mở lòng thôi em. Đừng để bản thân cô đơn trong những ngày lãng mạn ấy....